BỆNH NAN Y, THẦN Y, TIÊN Y CŨNG BÓ TAY

Chuyện 1.

2 vợ chồng vừa ngồi xuống Lão nói ngay:

–  Bệnh cô khó chữa đấy, chưa chắc anh đã chữa được. 

Bà vợ lập tức phản ứng: 

– Ông chưa khám, chưa bắt mạch đã nói không chữa được là sao, thầy thuốc kiểu chó gì thế ?

Em nói: 

– Thực ra là do chị hay chửi mắng chồng quá, nên khả năng của tôi là không thể. 

Thế là không nể nang gì, bà làm ầm lên:

–  Thầy thuốc .éo gì, chửi chồng thì liên quan éo gì đến chữa bệnh … sau khoảng 5 phút tổng sỉ vả Lão nhà quê, bà quay sang nhìn mặt chồng: Thằng này ngu như c.hó, không chửi nó, thì nó khôn thế c.hó nào được, mà chửi mãi rồi mà vẫn ngu đấy thôi.

Rồi mụ đùng đùng lôi xềnh xệch chồng ra cửa.

Lão nhà quê cúi gằm mặt xuống: Bà tha lỗi, em bất tài.

Thực ra là cả gia tiên nhà chồng, theo đến nói cho Lão biết, và cấm cản. Bố cụ Lão Dám cãi.

Chuyện 2

Hơn 20h30 em xông hơi, cho ra thật nhiều mồ hôi rồi tắm, 2 lần xà phòng và sữa tắm trước khi đi ngủ. Vậy mà sáng nay lau đầu, lau mặt nước đục ngầu, bẩn như cả tuần chưa tắm rửa.

Ngồi bần thần mãi mới nhớ ra chuyện hôm qua:

Đi từ tầng 3 xuống, qua cửa tầng 2 nghe thấy tiếng khóc ai oán, Lão tụt vội xuống tầng 1 không dám ghé vào. Một bà lao theo níu áo: Bác ơi cứu chị em với. Theo sau là mấy chuyên viên trị liệu: Bác ơi ! bệnh nhân này 76 tuổi một bên tay tê buốt, giật giật, cứ đụng vào là đau đớn khóc ré lên không làm cách nào được.

Lão hướng dẫn: Do viêm tắc mạch thần kinh, dùng “Kinh lạc vương” chổi lông xoa nhẹ, thật nhẹ cho ngấm dần vào, khoảng 10 phút thì xoa mạnh dần lên cho Kinh lạc vương ngấm sâu hơn kỹ hơn thì sẽ đỡ dần.

Bà em nài nỷ: Chị em đau đớn lắm, bác lấy bao nhiêu tiền cũng được, cứu chị em với.

Lão nhà quê lắc đầu: Không chữa được đâu, trừ khi bà cụ biết sám hối những lời nguyền rủa độc ác. Bác tài chở cụ đến thắc mắc: Bà ác mồm lắm, ai cũng chửi, cũng nguyền rủa, cả làng xã phát kinh, nhưng mà tại sao bác biết ? chưa nhìn mặt đã biết. Lão nhà quê thở dài: Chỉ tạm đỡ ở đây thôi, có khi chưa về đến nhà đã bị lại. Khi bà về rồi, mấy chuyên viên trị liệu mặt xanh như tầu lá: Lúc đỡ đau bà ấy bảo, nếu về đến nhà không khỏi, tao sẽ oán chúng mày, cho chết mẹ chúng mày đi. Thì ra cái nhơ bẩn của cụ lây ngấm cả sang người Lão nhà quê.

Chuyện 3.

Giai đẹp than: Con khổ quá, vất vả mãi mà không đủ ăn, vợ chồng 5 năm vẫn chưa có con, không biết Giời còn đầy đọa, thử thách con đến bao giờ. 

Lão nhà quê thủng thẳng: Gia tiên dòng họ Hoàng chọn cho anh người vợ tử tế, biết yêu thương chăm chồng, lo toan vun vén cho anh. Vậy mà anh chê vợ xấu, vợ lùn, vợ hèn kém, coi thường khinh rẻ vợ. Khác nào anh bảo các cụ tổ tiên dòng họ Hoàng sao ngu thế chọn cháu dâu vô tích sự, kém duyên thế. Xin lỗi, anh được cái mẽ nhưng trí tuệ không cao, tiền không có, nhà cửa cũng không, gia thế dưới mức tầm tầm, đòi yêu hoa hậu người mẫu con nhà giàu. Ảo tưởng, các cụ không dẫn dắt cho, thì đến giờ cũng c.hó nó lấy.

Mấy năm giờ gặp lại: Bố ! Từ sau ngày gặp bố, con nhìn vợ như nhìn hồng phúc, lộc tài tổ tiên dòng họ ban cho, yêu vợ tôn trọng vợ hơn. Nhờ các cụ môi giới mua bán được mấy ngôi nhà. Nay vợ chồng con mua được đất, con trai được 3 tháng, nhờ mấy lạng Cao ban long mà nặng hơn 8 cân, khỏe như lực sỹ. Vợ con dạo này phấn khởi hay sao ấy, hồng hào, nom xinh đáo để.

Nhiều người hỏi: Tại sao Lão lại biết.

Ngày xưa Trạng Lợn có học hành gì đâu, mà bói đâu được đấy chẳng qua là ăn may.

Chuyện thường ngày ở 90 Đốc Ngữ.

Trân trọng kính chào !

 

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *