CHUYỆN TỲ HƯU

– Này từ ngày gặp cái thằng Thầy mà mày giới thiệu cả nhà tao ổn rồi mày ạ.

– Thằng Thầy nào, Tao có quen thằng thầy nào đâu?

– Thầy mà mày giới thiệu cho sư ở chùa Phổ Giác, phố Ngô Sỹ Liên ấy. Sư bà kể vừa gọi a lô thầy đã bảo: Sư là người ăn chay nhưng Phật pháp thì chẳng hiểu gì mấy đâu, chịu khó đi trường hạ đi. Thầy muốn xây chùa mà chưa xin được giấy phép chứ gì. 3h sáng ngày mai, lập mâm hoa quả gạo muối ra giữa sân mà cúng, xin quan thần linh giúp đỡ, 6 tháng là có giấy phép. 4 tháng phường tự mang giấy phép đến (trước chạy chọt 3 năm mà chẳng được), lại được nhà nước cấp kinh phí nữa.

Thầy phục lắm nhưng khi tao gọi điện đến nó bảo mày đeo cái gì hồ hồng ở cổ đấy? Nó như con ma ấy tao cứ tưởng nó đứng trước mặt… Đến khi tao bảo là con tì hưu. Nó bảo vứt mẹ nó đi đeo làm gì cho cả nhà chồng, cả thiên hạ nó khinh ghét chửi cho. (Điên không chịu được, thầy đ. Gì hỗn như ranh). Lạ là 3 đứa bọn tao mua 3 con về đeo mỗi mình tao bị loạn. Nó bảo: Tại mày hay đi đền, chùa nên khói hương làm cho nó linh lên, càng linh càng lắm chuyện. 2 đứa kia nó chẳng chùa chiền gì nên chưa sao nhưng rồi sẽ đến lúc. Tao bảo Hòa Đại Nhân có tì hưu rất to để canh kho có sao đâu, ngày càng giàu lên. Nhưng ngẫm lại cuối đời mất hết.

Thằng Thọ là chủ Gara ô tô GM ở đường Phạm Văn Đồng kể, có Thầy thấy nó để đôi tỳ hưu ngay 2 bên bàn thờ thần tài, nói ngay:  Vứt đi không vỡ nợ đến nơi. Thọ bướng nhưng 6 tháng sau vỡ nợ thật. Nó bảo tao có 2 cách từ bỏ tì hưu là: 1 ghét đứa nào tặng đứa đó cho nó khốn khổ như tao. 2 là cho tỳ hưu vào túi giấy + 1 nắm gạo + 1 nắm muối + 7 xếp tiền âm + 7 tờ tiền dương, ra giữa cầu vứt xuống sông là hết. Tao làm theo cách 2. Đúng 2 tháng sau gia đình nhà chồng không chửi bới cạnh khóe tao nữa mày ạ. Tao lại réo thầy muốn cả nhà chồng và bạn bè không xa lánh, yêu thương như ngày mới về. Nó bảo: Vào cửa hàng đá quý mua tượng Phật bà màu xanh đeo vào là hết vì tao tuổi hỏa, màu xanh mộc, dưỡng hỏa mà. Bây giờ mày biết không, cả nhà lại vui vẻ như xưa. Ông anh nghe chuyện vội về lôi đôi tì hưu mua mấy chục triệu cho cả cân gạo cân muối vứt ngay xuống sông. Ông ấy bảo từ ngày mang nó về nhà mất cả tỷ mà cứ loạn hết lên, tiếc đứt ruột. Nhưng anh bảo, bán đi hay cho ai đều là gieo họa cho người khác lại gánh thêm nghiệp cho kiếp sau. Hôm nào mày cho tao gặp tao củng cho mấy cái, kém tuổi tao mà ăn nói rất hỗn chửi mắng tao như mẳng trẻ hư ngoài đường.

Thế này nhé:

Tao cũng chỉ gặp thầy qua điện thoại chưa biết mặt bao giờ. Giọng thầy nghe rất trẻ nhưng chồng tao bảo già lắm rồi hơn mày ít cũng 6 – 8 tuổi. Mày mới là con hỗn.

2 – Giọng mày cứ thấy giai là ẽo ợt, thầy chửi cho là phải. Vợ thầy rất trẻ không đến lượt mày tán, đi với con già hơn vợ quá làm nhục vợ à? Thầy cảnh giác vì biết đâu vợ ngồi uống café với mấy con bạn, nhờ bạn nhắn tin, gọi điện ẽo ợt để thử lòng chồng thì sao.

Thứ 3 là nhà tao có đến nỗi nào đâu, chồng rất tử tế vậy mà 2 vợ chồng hơi tý là vặc nhau, con cái rất buồn. Thầy bảo trong nhà có tranh, tượng Hổ, Tì hưu, Sư tử vứt hết đi thì sẽ hết, rất đơn giản. Nhà có con hổ nhồi da thật, mấy chục triệu, đôi sư tử bằng ngọc xanh mua gần trăm triệu, chồng tao đi cho khắp nơi, các quan chức chẳng ai nhận. Về ông ấy bảo nếu tốt người ta đã xin hết rồi thế là ra sông ném hết, cả yến gạo muối và hàng bó tiền âm, tiền dương tiếc đứt ruột. Nhưng mà ổn, rất ổn mày ạ! Ông chồng bảo cả nhà yên ổn, cả tỷ cũng chả tiếc. Bao nhiêu thầy đến, hết đàn nọ, lễ kia tốn bao tiền mà vẫn loạn. Thầy này chẳng làm gì chỉ bảo vứt mấy của nợ đi, chẳng tốn tiền thầy thì lại ổn.

Từ ngày nghe lỏm được chuyện đó, để ý thấy ai mà chơi mấy thứ của nợ thì hầu hết không ổn thật. Nhớ chuyện xưa, Ông chủ dự án Thủy cung Thăng Long (chỗ công viên nước bây giờ) bạn tặng cho đôi sư tử để trước sân, dự án đổ vỡ, tranh cãi kiện tụng loạn lên (sau bị đi tù). Vội mang đôi sư tử lên tặng Bộ NNPT Nông thôn. Thời ấy là ông Lê Huy Ngọ, cả Bộ xảy ra bao nhiêu chuyện, bộ trưởng gặp bao tai họa từ đâu giáng xuống rất oan ức, mấy thứ trưởng mất chức, nhiều lần phải khóc. Đến khi Thủ tướng đến thăm bộ, thấy đôi sư tử để trước cửa ông cho một trận, bắt mang vứt đi ngay. Bộ phải cho người đem ra Hạ Long thả xuống biển, từ đó đến nay mọi việc của bộ rất yên ổn.

Đúng là chuyện vớ vẩn mê tín dị đoan.

Riêng thằng thầy thì tôi biết, chẳng ra gì nên vợ không tin, mới hay phải thử.

Lão Nhà Quê – Vi Diệu Nam Dược

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *