Ngốc Lâm
Cháu chào bác, em chào mọi người. Hôm nay em lại lên để chia sẻ 1 chút về quá trình chữa bệnh của mình ạ. Mục đích là để mọi người hãy tin tưởng và làm đúng theo hướng dẫn của bác thôi ạ. Thực sự để thuyết phục gia đình tin tưởng theo hướng điều trị bằng thuốc nam mà mình lựa chọn là điều không đơn giản. Em quyết theo phương pháp của bác nhưng gia đình em không biết bác nên luôn bắt em phải theo bác sĩ ở bệnh viện. Và dù em không theo viện nhưng để thỏa hiệp em vẫn nghe theo gia đình đi kiểm tra, xét nghiệm thường xuyên, chứ không nghe cũng bị lôi xềnh xệch phải đi.
Hôm trước sau khi đi chụp chiếu, xét nghiệm về, có kết quả tốt nên em vui quá. ngồi chia sẻ ngay để mọi người có thêm động lực và niềm tin chữa theo các bài thuốc của bác. Nhưng sau khi đăng bài ấy, chồng em bắt đầu thay đổi thái độ và vô tâm với em khiến em tủi thân mà khóc mất gần 1 tuần, lúc đó trong đầu đã nghĩ rằng, mình quyết tâm chữa và giữ gìn vì có chồng là động lực, chồng thái độ như vậy mình không chữa nữa. Kệ cuộc đời thích ra sao thì ra. Tuy đầu óc đã nghĩ tiêu cực như vậy nhưng sau đó em lại nghĩ, mình chữa bệnh cho mình cơ mà, nếu không chữa mà sống với chồng mãi bệnh tật và thiếu hụt cơ thể chẳng khác gì chỉ là nhận sự thương hại, mình khỏe mạnh hết bệnh rồi muốn ra sao thì ra, nghĩ tích cực hơn nhưng thực sự tâm lý vẫn buồn tủi và nước mắt tuôn trào mãi không thôi. Đồng thời trong thời gian này em không được yên tĩnh chữa bệnh, tâm không được thanh thản do làm 1 số việc chung với mọi người. Lắm người nhiều ý nên khiến đầu óc luôn ức chế, bực tức. Sau đó em cũng cố gắng không tiếp xúc để giữ thăng bằng tâm lý. Nói thật tâm lý rất quan trọng ạ. Sau gần 1 tuần buồn tủi, và ức chế trong công việc, chồng em lại nghe bác sĩ bắt em xuống làm xét nghiệm, em lại phải theo và làm xét nghiệm Pap cổ tử cung (e bị K niêm mạc tử cung ạ, trước đây xét nghiệm cổ tử cung em bình thường). Kết quả là em xuất hiện tuyến tân tăng sản ác tính ở cổ tử cung. Bác sĩ bảo khả năng ung thư đã chạy xuống ống cổ tử cung và bảo làm thêm 1 xét nghiệm hpv nữa, nếu hpv dương tính sẽ phải cắt chứ không điều trị bảo tồn được. Kết luận này càng làm chồng và gia đình em xót ruột, sôi sục. Em vẫn uống thuốc của bác đều đặn và mấy hôm sau xuống để làm xét nghiệm hpv. Em làm dịch vụ để hôm sau có kết quả luôn. Em được kê thuốc đặt nhưng em không dùng. Em vừa uống thuốc vừa cầu trời khấn phật để cái hpv âm tính. Trộm vía kết quả cái hpv âm tính ạ. Nhưng bác sỹ lại gọi cho chồng em và bảo em xuống nhập viện. Trời ơi, em tức nghẹn cổ và nước mắt không ngừng tuôn rơi. Bác sỹ bảo phải nhập viện để làm thủ thuật soi buồng tử cung xem bên trong thế nào. Nhưng sáng hôm sau do sự lơ ngơ của 2 vợ chồng (thực tâm em không muốn làm khám xét gì nữa nên cũng thờ ơ), em bỏ lỡ mất giờ hẹn và không được soi nữa ạ. Sau đó bác sỹ bảo làm lại tất cả xét nghiệm, nạo cổ tử cung để sinh thiết nữa. Lần này sau 1 tuần mới có kết quả và em được cho về nhà chờ kết quả. Đến hẹn, em chờ mãi không thấy bệnh viện gọi báo kết quả và cũng không bắt vào viện dồn dập như trước đó 1 tuần. Em gọi hỏi bác sỹ kết quả thì hôm nay được biết đó là tế bào thay đổi chứ không phải ác tính hay ung thư gì cả. Em mừng rơi nước mắt, sung sướng từ chiều đến giờ. Em xin phép rút ra kinh nghiệm thế này (đừng ai cười e nhé vì do em đang vui quá nên múa tay tí):
- Sự quan tâm, chăm sóc của người thân thực sự quan trọng. Nó ảnh hưởng tới tâm lý rất nhiều, và tâm lý tác động trực tiếp tới việc điều trị, sự tiến lùi của bệnh.
- Sự tin tưởng, làm đúng cũng quan trọng không kém. Em rất ngưỡng mộ những người bệnh cảm thấy thuốc của bác ngon hoặc dễ uống. Hàng ngày em uống 4-5 loại thuốc bác kê, thực sự cảm thấy sợ mùi thuốc luôn, nhiều khi dừng 1 bữa không uống để sốc lại cảm giác, nhưng phải nói là uống vào nhiều khi ghê cổ nôn ộc ra mồm nhưng vẫn cố gắng nuốt lại. Vì em nghĩ, đã mất công uống vào đến bụng, nó ộc ra mà nhổ đi thì phí thuốc, phí công uống và mất thêm 1 bữa chữa bệnh. Thôi thì vì tương lai có 1 cơ thể khỏe mạnh. Nhắm mắt nuốt ực cái cho yên tâm. Hiii.
- Rất nhiều việc em chưa thực hiện được, trong đó có việc bốc bát hương và đưa vong lên chùa, vì em là con dâu, là vợ, nên em để chồng khi nào thực sự thành tâm làm. Chứ em manh động thì không ổn. Em vẫn đang lăn tăn nhất vì chưa làm được 2 điều này ạ.
- Nhà em bên đẻ và bên chồng bệnh tật rất nhiều. E muốn dẫn bố mẹ đẻ và bố mẹ chồng đến gặp bác lắm, nhưng chắc chắn em mách cũng không ai tin mà nghe em nói cả, vì thực sự mọi người không tin. Nên em muốn mình là minh chứng để gia đình có thêm niềm tin. Do đó em cũng cố gắng và luôn cầu mong hết bệnh để có thể dẫn gia đình đến cùng chữa bệnh theo thuốc của bác. Đừng ai bảo em mua về cho mọi người uống mà chờ em khỏi thì lâu quá nhé. Thực sự tin là yếu tố quan trọng nhưng sự quyết tâm và dùng thuốc đúng chuẩn theo hướng dẫn của bác mới có hiệu quả. Bản thân em không thể suốt ngày theo dõi khi mọi người uống thuốc theo ngày từng giờ để nhắc nhở được. Em thì không tự làm thuốc mà mua toàn bộ của bác cho yên tâm, 1 mình tự xử lý các toa thuốc nhiều khi còn lười ấy ạ.
- Em cảm ơn mọi người đã đọc bài của em. E xin phép chia sẻ đến đây thôi, em không khoe đâu nhé. Suy nghĩ sao thì em viết vậy mục đích đơn giản là để mọi người thư giãn sau 1 tuần làm việc mệt mỏi và chuẩn bị cho những ngày cuối tuần vui vẻ thôi.
https://www.facebook.com/groups/laonhaque/posts/487962828677973/